Giao ước - đó là một sự kiện có tầm quan trọng đến nỗi sau đó trở đi, cuộc đời của những người kết ước với nhau hoàn toàn thay đổi: đó là khi tôi không còn sống cho bản thân và cho con cái mình nữa, nhưng mà bây giờ tôi sống cho anh và các con cái anh. Kẻ thù của anh là kẻ thù của tôi, kẻ thù của tôi là kẻ thù của anh. Cuộc sống tôi giờ không thuộc về tôi nữa - nó là của anh. Tôi yêu thương anh và tin cậy anh hơn ai hết.
Nếu nhà tôi còn chỗ bánh mì cuối cùng, thì tôi trước tiên sẽ không đưa cho con mình mà đưa cho con của anh.
Khi kết ước với nhau, hai bên thường rạch vết sẹo trên tay mình. Nó có thể có nghĩa là: "Tôi đổ máu mình, sự sống mình vì anh, tôi bây giờ không sống cho bản thân mình nữa, mà sống cho anh."
Và người có vết sẹo giao ước là người rất chắc chắn, anh ta sẽ không bao giờ phản bội bạn, và có thể tin cậy anh ta được. Đó là người xứng đáng được tôn trọng.
Trong Cựu Ước (Giao Ước cũ của Đức Chúa Trời với dân tộc Y-sơ-ra-ên - BBT) vết sẹo giao ước là phép cắt bì, mà Ngài đã truyền bảo áp-ra-ham, nhưng trong Tân Ước (Giao Ước mới mà chúng ta đang có với Chúa Jê-sus Christ - BTT) thì chúng ta không cần phải rạch thân thể mình nữa vì "trong Ngài chúng ta cũng chịu cắt bì, không phải phép cắt bì bởi tay người làm ra, nhưng là phép cắt bì của Đấng Christ là lột bỏ tính xác thịt của chúng ta." (Cô-lô-se 2:11). và "còn phép cắt bì làm về xác thịt ở bên ngoài, thì không phải là phép cắt bì, ..., phép cắt bì bởi trong lòng, làm theo cách thiêng liêng, mới là phép cắt bì thật." (Rô-ma 2:28,29)
Để ra khỏi giao ước hay là phá huỷ giao ước chỉ có một con đường - cái chết. Và mỗi một bên đều hiểu điều đó rất rõ.
Và có lẽ đó là điều khác biệt chính giữa giao ước với hợp đồng. Hợp đồng phụ thuộc vào sự trung tín của bạn hàng: khi ngươi vẫn còn thực hiện mọi điều khoản thì hợp đồng còn giá trị. Nhưng nếu có một bên nào đó vi phạm thoả thuận thì hợp đồng chấm dứt. Nhưng giao ước khong phải như vậy. Giao ước không phụ thuộc vào người bạn: thậm chí nếu ngươi không trung tín, ta vẫn trung tín và trung thành với giao ước. Hôn nhân, gia đình - được Đức Chúa Trời dựng nên và nó là giao ước.
Thật đáng tiếc là nhiều người không biết điều đó, và trong thế gian chúng ta thấy người ta phá huỷ giao ước này, mà không biết điều gì xẩy ra trong thế giới thuộc linh.
Người ta huỷ giao ước với Đức Chúa Trời, quay lưng lại với Chúa Cha - nghĩa là mở mình ra cho ma quỉ và bây giờ bị chết bởi các thứ bệnh không thể chữa được, nghiện ngập và đồi bại.
Con người được dựng nên để sống trong những quan hệ giao ước, đầy tình yêu thương và lòng tin cậy, và nếu không có chúng thì con người chết dần, thường thường tự huỷ hoại chính bản thân mình.
Mỗi một giao ước đều mang theo phước lành và sự rủa sả. Như vậy, khi giao ước bị xé bỏ (chồng bỏ vợ), thì một sức mạnh lớn của sự rủa sả bị thoát ra và nó sẽ truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác (nếu không có sự ăn năn thực sự). Và sự rủa sả đó người ta mang theo vào cuộc hôn nhân mới mà thường cũng chẳng được may mắn gì hơn, và sau đó nó bám theo cả con cái của họ.
Và ngược lại, khi giao ước được gìn giữ và tôn trọng, thì những phước hạnh to lớn cũng sẽ đi theo cuộc đời bạn, và nó cũng truyền sang các thế hệ sau. Vì giao ước kéo dài qua nhiều thế hệ. Như có mô tả trong Phục truyền luật lệ ký chương 28...
Ma quỉ biết sức mạnh của mối quan hệ đầy tin tưởng trọng vẹn - khi đó không có điều gì là không thể làm nổi đối với những con người thuận ý nhau...
Chúa Jê-sus có nói, là nếu có hai hay ba người thuận ý nhau xin bất cứ điều chi, thì điều đó sẽ được ban cho.
Vì vậy mục đích của ma quỉ là phá vỡ lòng tin của con người với nhau, nhưng trước tiên là phá vỡ lòng tin của con người vào Đức Chúa Trời.
Tôi đã nói những điều này để chỉ ra là chúng ta đã đi xa khỏi những mối quan hệ giao ước đến đâu, và chúng ta cần phải thay đổi cách suy nghĩ của mình, đế nhìn nhận mói sự như cách nhìn của Đức Chúa Trời.
Dịch từ bản tiếng Nga - Q.H. Tinlanh.Ru
- << Trang trước
- Trang sau