Các bạn của tôi ơi, khi bày tỏ ra sự mù lòa của tôi, tôi đáng phải xưng ra nỗi xấu hổ của mình, do tôi đã làm hòa với vị Giám mục là một con người trong khi tôi vẫn chưa làm hòa với Đức Chuá Trời. Vị Giám mục gởi cho tôi một "bức thư hoà bình"
Trong thư ấy ông tuyên bố tôi là một trong những Linh mục xuất sắc nhất của ông và tôi trở lại với những đồng hương với quyết tâm ở lại đó. Nhưng Đức Chuá Trời đã đoái đến tôi trong sự thương xót cuả Ngài, và Ngài muốn phá vở sự hoà thuận với con người chứ không phải là sự hòa thuận với Đức Chuá Trời.
Sau khi tôi ra về rồi, Vị Giám mục đã đi thẳng đến phòng điện tín và đánh điện thông báo cho các vị Giám mục khác để biết về sự tùng phục cuả tôi, rồi hỏi xem họ nghỉ vì về sự tùng phục đó. Họ đã nhất trí đáp lại cho ông trong chính ngày ấy: "ông không thấy Chiniquy đó là một tên Tin Lành đội lốt sao ? và hắn đã biến ông thành một người Tin Lành mất rồi. Hắn không đưa ra sự tùng phục đối với ông đâu, hắn đã đưa ra sự tùng phục đối với lời Đức Chúa Trời thôi. Nếu ông không hủy bỏ sự tùng phục đó thì ông đã tự mình là một người Tin Lành rồi"
10 ngày sau tôi nhận được một bức thư gởi đến từ vị Giám mục, và khi tôi đến gặp ông, ông đã hỏi tôi có đem theo "bức thư hòa bình" mà ông đã trao cho tôi ngày kia không ? Tôi đưa ra bức thư và khi ông ta nhìn thấy bức thư đó, ông chạy ngay đến bên lò sưởi rồi ném bức thư ấy vào trong lửa. Tôi rất đỗi ngạc nhiên. Tôi chạy mau đến bên ngọn lửa mong cứu được bức thư, nhưng qúa trể: bức thư đã bị cháy hết rồi.
Khi đó tôi quay sang vị Gíam mục và nói "Ôi Chuá tôi, sao ông lại dám giật lấy từ tay tôi một lá thư là tài sản của tôi và hủy diệt nó mà không có sự bằng lòng của tôi ?" Ông đáp lại : "ông Chiniquy, tôi là bề trên của ông, tôi chẳng có gì để giải thích cho ông".
Thưa Chuá, quả thật ông là bề trên của tôi, và tôi không là gì cả trừ ra là một Linh mục nghèo nàn, nhưng có một Đức Chúa Trời cao cả, là Đấng cao hơn ông như ông cao hơn tôi vậy, và Đức Chuá Trời ấy đã nhận tôi là đúng tôi không bao giờ nhượng bộ để làm đẹp lòng bất kỳ một người nào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời ấy. Tôi phản đối sự bất công của ông". Ông đáp : "Được rồi, có phải ông đến đây là để lên lớp tôi không."
Tôi đáp : "Thưa Chuá, không đâu, nhưng tôi muốn biết có phải ông muốn tôi đến đây để lăng nhục tôi hay không ?"
Ông đáp : " Ông Chiniquy, tôi muốn ông đến đây vì ông đã trao cho tôi một tài liệu mà ông biết rõ đó không phải là một hành động phục tùng "
Tôi bèn đáp : " hãy nói cho tôi biết, ông đòi hỏi tôi phải có hành động phục tùng như thế nào ? "
Ông ta nói: "ông phải bắt đầu bằng cách gạch bỏ đi mấy chử nầy "theo lời của Đức Chúa Trời. mà chúng tôi thấy có trong Phúc âm của Đấng Christ", rồi hãy nói cách đơn giản hứa rằng ông sẽ phục tùng uy quyền của tôi không điều kiện; và ông hứa sẽ làm theo bất cứ điều chi tôi bảo ông."
Tôi quỳ xuống và nói "Ôi Chuá tôi. điều ông đòi hỏi nơi tôi không phải là một hành động thuận phục, mà là một hành động sùng bái, và tôi không thể làm như thế được "
Ông ta nói : " Thôi được rồi, nếu ông không thể dành cho tôi hành động phục tùng đó, ông không còn là một Linh mục Công Giáo La mã "
Tôi đưa tay hướng về Đức Chuá trời rồi nói " Nguyện Đức Chuá Trời toàn năng phước hạnh đời đời " rồi lấy nón rời khỏi vị giám mục.