Gia tài của bạn - Phần 2 - Kẻ thù của bạn

Article Index

con-ranLịch sử chúng ta được bắt đầu bằng sự chói sáng hào quang của một cuộc sống tốt đẹp, vinh hiển, đầy yêu thương của con người với Đức Chúa Trời, và lẽ ra điều đó sẽ cứ tiếp tục mãi. Như bạn đã biết, ban đầu con người được sinh ra để sống một cuộc sống tuyệt vời, không hề có đau khổ, bệnh tật, nghèo đói, chiến tranh và chết chóc. Nhưng một kẻ thù đã mang tất cả những cái đó đến cho loài người. Tên của nó là ma quỉ.
Đức Chúa Trời đã giao cho con người vườn Ê-đen với lời dặn về trách nhiệm của họ là vun trồng cuộc sống tốt đẹp của mình và gìn giữ nó. Bởi vì loài người có kẻ thù, và mối quan hệ giữa con người với Ngài sẽ phải trải qua thử thách.
"Giê-hô-va Đức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn. Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc chắn sẽ chết." (Sáng thế ký 2:15-17)
Trang tiếp theo của lịch sử chúng ta là sự sa ngã của tổ phụ loài người, sự nổi loạn đã chia cắt họ ra khỏi Đấng yêu thương, và dẫn đến cái chết cho toàn nhân loại sanh ra từ họ. Đây là câu trả lời cho câu hỏi vẫn làm biết bao con người day dứt: "Tại sao trong thế gian đầy dẫy đau khổ, sự tàn ác và chết chóc?" Bao nhiêu con người oán trách Đức Chúa Trời, lầm tưởng rằng Ngài là tác giả của những điều ác đó. Họ không biết rằng họ có kẻ thù hiểm độc đang ném đá giấu tay.
Bài viết này cho thấy bộ mặt thật và các mưu mô của nó để bạn tránh khỏi sa ngã, và sẽ giúp bạn dù nếu có ngã cũng sẽ biết đứng dậy trở về với Đức Chúa Trời.
Trong sách chép về buổi ban đầu của loài người, ta đọc tiếp thấy kẻ thù của loài người - kẻ lừa gạt xuất hiện.
"Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết." (Sáng 3:1)
Nó là một thần linh do Đức Chúa Trời tạo nên, ban đầu vốn khôn ngoan và tốt đẹp. Nó được xức dầu (ban năng quyền) để hầu việc, nhưng bởi thấy mình tốt đẹp sinh lòng kiêu ngạo, và lòng nó trở nên đầy dẫy sự hung ác (Ê-xê-chiên 28:12-16). Nó nổi loạn muốn tôn mình lên cao hơn cả Đấng Tối cao nên đã bị đuổi ra khỏi nơi ở của Ngài (Ê-sai 14:12-15), bị quăng xuống đất, và nó đã mất hết tất cả (Ê-xê-chiên 28: 17-18; Lu-ca 10:18). Nó đã lôi kéo theo một số thiên sứ sa ngã, chúng trở thành quỉ sứ. Bản án cho chúng nó đã được định sẵn - đó là hồ lửa cháy đời đời (Ma-thi-ơ 25:41).
Nó là kẻ thù nghịch của Đức Chúa Trời, tên nó là Sa-tan (Khải 12:9). Nó là kẻ cướp, kẻ giết người, kẻ hủy diệt (Giăng 10:10a). Nó là sự chết. Nó là kẻ cám dỗ, lừa gạt cả loài người để họ phạm tội sa vào cái chết (1 Tê-sa 3:5; 2 Côr. 11:3; Khải 12:9).
Bị rơi xuống đất, mất hết tất cả và lòng tràn đầy cay đắng muốn trả thù Đức Chúa Trời, nó bèn đến và tấn công con người là con cái yêu dấu của Ngài trên đất.

Bạn thấy không, nó không có chỗ nào trong vườn E-đen của bạn, chỗ của nó là ngoài đồng. Nhưng nó đã quỉ quyệt, lợi dụng lòng ngây thơ của con người thuở ban đầu đó. Hãy nhớ rằng họ chỉ mới sinh ra, chỉ nhìn thấy điều tốt lành và chưa bao giờ gặp sự lừa dối. Nó đã lẻn vào trong vườn, mà A-đam lẽ ra phải canh giữ không cho ai vào, nhưng ông ta lại để cho nó vào, và thậm chí còn nghe xem nó nói gì nữa. Câu chuyện bắt đầu có vẻ vô hại - bàn về chuyện quả cấm một chút thôi. Cũng giống như vậy, bao nhiêu lần cơ đốc nhân sa ngã chỉ vì ban đầu họ không phòng thủ tấm lòng mình, mà để cho cám dỗ của thế gian lên tiếng mời chào lòng mình. Bạn hãy cảnh giác trước những tư tưởng đó, vì kẻ thù xảo quyệt biết lúc nào bạn không đề phòng, để gieo hạt giống sự nghi ngờ Đức Chúa Trời vào, cũng như con rắn cắn chớp nhoáng rồi rút lui, để cho nọc độc hành động tiếp.
"Rắn bèn nói rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu, nhưng Đức Chúa Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác." (Sáng 3:4-5)
Nọc độc của nó chính là những ý tưởng xấu xa, nổi loạn. Tất cả bắt đầu từ những ý nghĩ, cám dỗ con người theo đuổi sự mê tham của xác thịt, sự mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, bất chấp những điều răn dạy của Chúa.
Mưu của nó là chia rẽ con người ra khỏi Đức Chúa Trời, dùng sự lừa gạt dỗ dành con người theo nó nổi loạn chống lại Ngài. Nó biết rằng khi con người bị chia cắt ra khỏi Cha mình là Đức Chúa Trời thì họ sẽ yếu đuối, mất hết sự che chở. Khi đó nó sẽ chiếm đoạt họ và tất cả những gì mà Chúa đã giao cho họ quản trị.
Nó chia rẽ con người với Đức Chúa Trời bằng cách gieo nghi ngờ vào ý muốn tốt lành của Ngài đối với họ. Nó vu khống Ngài là nói dối, và hứa hẹn những điều dối trá. Nó đánh vào sự thiếu hiểu biết của con người về Đức Chúa Trời. Cách hành động của nó bây giờ vẫn là như vậy. Cho nên bạn cần phải học biết Đức Chúa Trời qua Lời Ngài nhiều hơn nữa, nếu không bạn sẽ là miếng mồi ngon xơi cho nó. Nó sẽ tìm cách đánh ngã bạn, rồi vu cho Đức Chúa Trời. Thật đáng tiếc là có rất nhiều con người đã tin Chúa Jê-sus và được cứu, nhưng vẫn còn mắc phải mưu chước của nó. Bạn có thể gặp những người như vậy, họ đi trong thế gian với vẻ mặt rầu rĩ, và câu nói cửa miệng của họ là sự lằm bằm trách móc Chúa: "Đức Chúa Trời thử thách tôi ghê quá..."
"Sự ngu dại của người nào làm cho hư hỏng đường lối mình,
Và lòng người oán Đức Giê-hô-va." (Châm ngôn 19:3)

Nếu cơ-đốc nhân mà còn nghi ngờ chính Đấng Cứu chuộc của mình, thì thử hỏi còn ai giúp được họ nữa?
Nếu bạn còn lòng tin vào Đức Chúa Trời là bạn còn tất cả. Nếu bạn mất lòng tin vào Đức Chúa Trời là bạn mất tất cả.
Sự thật là kẻ thù vẫn rình rập và tấn công chúng ta thường xuyên, bạn có thể thấy những ý tưởng xấu xa vẫn cứ lảng vảng đến trong đầu mình. Đó vẫn lại là nó đang thử tìm điểm yếu của bạn. Nếu bạn không biết Lời Chúa, bạn có thể sẽ bị lôi cuốn theo, và có thể như Ê-va xưa, bạn sẽ nghe theo lời nó. Nhưng khi chúng ta được vũ trang bằng sự hiểu biết Chúa, được Lời chúa soi sáng, thì chúng ta sẽ nhìn thấy được mưu mô của chúng nó. Và bạn sẽ đuổi được những ý nghĩ xấu đó ra khỏi đầu. Như Phao-lô nói, chúng ta phải bắt phục mọi tư tưởng kiêu ngạo định nổi lên chống nghịch lại Đấng Christ. (2 Côrinhtô 10:5)
"Hãy tiết độ và tỉnh thức, kẻ thù nghịch anh em là ma quỉ, như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được. Hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự nó..." (1 Phi-e-rơ 5:8,9)
Nó không phải là muốn nuốt ai thì nuốt được. Phi-e-rơ nói là nó chỉ tìm ai yếu đuối để mà tấn công thôi. Những người yếu là những người hiểu biết ít về Đức Chúa Trời, chưa bám rễ chắc vào tình yêu thương của Ngài, chưa học được lòng bền bỉ trong đức tin. Khi chúng ta biết giữ vững đức tin là chúng ta có thể thắng được nó.
"Hãy phục Đức Chúa Trời; hãy chống trả ma quỉ, thì nó sẽ lánh xa anh em. Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em." (Gia-cơ 4:7,8)
Tại sao Đức Chúa Trời lại để cho con người phải đối đầu với ma quỉ - vì Ngài tin vào họ, Ngài muốn chính họ sẽ chiến thắng ma quỉ nếu biết vâng phục theo Lời dạy của Ngài. Cũng vậy, ngày nay không có cám dỗ nào quá sức bạn đâu, trong mọi sự đó Đức Chúa Trời vẫn mở đường cho bạn vượt qua được. Hãy bám chắc vào Đức Chúa Trời, tránh lặp lại sai lầm của A-đam và Ê-va xưa.

Con người sa ngã - phạm tội.
"Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa. Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình loã lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân. Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời." (Sáng thế ký 3:6-8)
Tổ phụ con người đã bị lừa, không tin Lời Chúa dặn, mà lại tin lời dối trá của ma quỉ. Họ nghĩ rằng Đức Chúa Trời yêu họ chưa hết lòng và còn giấu một cái gì tốt hơn, khi Ngài dặn không được ăn quả cây biết phân biệt điều thiện điều ác. Vì đã nghi ngờ Lời Chúa - nghi ngờ lòng chân thật của Ngài, nên họ không đến với Ngài nữa, mà quyết định nghe theo ma quỉ nổi loạn chống lại ý muốn Ngài. Ngày hôm nay cũng biết bao con người bị ma quỉ cám dỗ thử “trái cấm” tội lỗi bằng cách như vậy, nghe có vẻ hấp dẫn vì thỏa mãn được dục vọng, nhưng thực chất nó huỷ hoại tâm hồn và thể xác, và cuối cùng của nó là sự chết (Châm ngôn 14:12).  Họ đã phạm tội, đi trật mục đích của Ngài, chê bỏ ý định của Đức Chúa Trời dành cho mình là cây sự sống. Nói theo cách khác - chính họ đã chọn sự chết.
A-đam và Ê-va đã đổi tất cả những gì tốt lành mình có để thử cho biết ác là thế nào. Họ đã biết mùi sự ác khi rơi vào tay kẻ ác, nhưng thật đáng buồn là họ không tự cứu thoát mình ra được nữa.
Khi A-đam và Ê-va phạm tội, trở thành nô lệ cho ma quỉ, thì nó đã chiếm lấy thế gian từ tay con người (Lu-ca 4:6). Từ đó trở đi cả thế gian nằm trong tội lỗi, cả loài người sinh ra đã ở dưới quyền cai trị của nó (Giăng 8:34; Rô-ma 5:12; 1 Giăng 5:19), nó dẫn họ tới sự chết (Rô-ma 5:17,21), để cùng nó chịu án phạt đời đời.
Hậu quả của tội lỗi:
Tâm linh của con người bị chết, đó chính là điều mà Chúa đã báo trước. Cái chết thuộc linh xảy ra trước, (khi bị chia cắt khỏi Đức Chúa Trời là sự sống - Ê-sai 59:2), sau đó một thời gian thân thể con người bị chịu tác động của sự chết sẽ đến cái chết thân thể, là khi thể xác hư hỏng hoàn toàn, và linh hồn rời khỏi thể xác. Khi con người hết đời không ăn năn, sẽ phải quăng vào hồ lửa đời đời chịu hình phạt cùng với ma quỉ (Khải huyền 20:6,14).
"Đoạn, mắt hai người bèn mở ra, thấy mình loã lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân. Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Đức Chúa Trời" (Sáng thế ký 3:7-8).
Con người tự biết tội lỗi ở trong mình. Họ bắt đầu tìm cách dùng việc làm che đậy tội lỗi. Các hình thức tôn giáo trong thế gian bây giờ bắt nguồn từ cái lá vả che thân của A-đam. Giờ đây con người luôn sống với sự tự ti, với mặc cảm tội lỗi dày vò trong lòng. Điều đó làm họ mất bình an, họ sợ hãi, trốn tránh Đức Chúa Trời và sự đoán xét của Ngài
Họ trốn tránh trách nhiệm, chồng đổ lỗi cho vợ, vợ đổ lỗi cho Đức Chúa Trời đã làm ra con rắn (Sáng thế ký 3:12,13).
Con người bị nhiễm tính ác của ma quỉ (tội lỗi trở thành bản tính con người), và căn bệnh tâm linh này đời cha lại truyền cho đời con. Mọi người sinh ra đèu mang dòng máu tội lỗi của cha mình (Giăng 8:44; Thi thiên 51:3). Con người từ  sau đó chỉ biết sống theo dục vọng của xác thịt và các tư tưởng ích kỷ (Ê-phê-sô 2:2-3). Họ làm điều ác (Sáng thế ký 6:3,5; Rô-ma 3:15-17). Vì thế chúng ta không ngạc nhiên khi thấy thế gian đang chìm ngập trong tội lỗi. Mọi người đều phạm tội, và xứng đáng phải nhận tiền công của tội lỗi là sự chết (Rô-ma 5:12; 6:23).
Thay vì hai con người -đôi vợ chồng yêu thương nhau như một, đã xuất hiện sự chia rẽ, chồng cai trị vợ bằng sức mạnh chứ không phải bằng tình yêu thương (Sáng thế ký 3:16b). Sự rủa sả đến trên đất, đất không còn tự mình sinh hoa lợi cho những con người độc ác nữa. Con người bắt đầu biết mùi đau đớn và công việc cực nhọc đổ mồ hôi trán ra mới có cái mà ăn (Sáng 3:16-19). Họ bắt đầu thù ghét và gây đổ máu, đến nỗi anh giết em (Sáng thế ký 4:8; Rô-ma 3:15-17). Thân thể con người giờ rơi vào tay ma quỉ và nó đem bệnh tật đến để phá huỷ sức khoẻ con người (Công vụ 10:38), cuối cùng con người đầu tiên đã biết đến cái chết.

Đức Chúa Trời đi tìm kiếm con người
Nhưng Đức Chúa Trời không muốn để con mình phải hư mất. Ngay sau đó Ngài đã đến tìm họ, những con người yêu quí của Ngài, mặc dù giờ đây họ đã đổi khác đến mức không nhận ra, họ còn trốn tránh Ngài nữa. Bạn có thể đọc thấy Ngài đi tìm họ trong vườn, nơi trước kia họ với Ngài vẫn đi dạo cùng nhau. Tiếng gọi của Ngài vang trong cảnh vườn chiều:
"Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng, ngươi ở đâu?" (Sáng thế ký 3:9)
"Con ở đâu?" Dù ta đang ở đâu, có phạm tội khủng khiếp đến mấy, Đức Chúa Trời cũng đang đi tìm ta như Ngài đã tìm A-đam thuở xưa. Cha đi tìm kiếm chúng ta để mang ta về lại nhà.
A-đam chưa chịu thú nhận ngay lúc đó về việc mình đã làm. Tất cả tâm trí ông có lẽ đang bị quay cuồng bởi nỗi sợ hãi Đức Chúa Trời. Chắc ma quỉ cũng doạ thêm vào nữa, vì nó không muốn cho con người ăn năn để quay về lại được với Đức Chúa Trời.
"A-đam thưa rằng: tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi vì tôi lõa lồ, nên đi ẩn mình. Đức Chúa Trời bèn phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình loã lồ? Có phải ngươi đã ăn trái cây Ta đã dặn không nên ăn đó chăng?" (Sáng thế ký 3:10,11)
Trước câu hỏi thẳng thắn đó A-đam buộc phải trả lời, nhưng ông không chịu ăn năn mà lại đổ lỗi cho người vợ mình, tội lỗi đã làm cho con người cứng lòng.
"Con đã làm gì vậy?"
Có thể một lúc nào đó ta vấp phạm, Ngài sẽ lại hỏi ta một câu hỏi thẳng thắn như vậy. Đó không phải câu hỏi để kết án, mà để giúp ta có cơ hội thú nhận lỗi lầm của mình. Khi ta biết dũng cảm ăn năn, thì Ngài sẽ tha thứ và phục hồi lại chúng ta, để chúng ta với Ngài lại không có gì chia cách nữa.
Không có tội nào mà Đức Chúa Trời không thể tha thứ nổi, ngoại trừ những tội không được xưng ra.
Hãy tự xét đoán mình (biết nhận lỗi), thì khỏi bị người khác xét đoán.
Và hãy quay về với Đức Chúa Trời, để nhận sự tha thứ.
Ta thấy dù vậy A-đam vẫn cứng lòng không chịu ăn năn, Đức Chúa Trời biết là họ đã thật sự xa cách Ngài bởi tội lỗi mình phạm. Nhưng không có gì có thể ngăn cản được tình yêu thương của Ngài đối với con cái loài người, ngay lúc đó Ngài đã báo trước cho họ một kế hoạch cứu chuộc, khi một con người do người nữ sanh ra sẽ huỷ diệt quyền lực của ma quỉ và các việc làm của nó để đem con người về lại với Đức Chúa Trời.
"Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn phán rằng cùng rắn rằng: Vì mày đã làm điều như vậy, mày sẽ bị rủa sả trong vòng các loài súc vật, các laòi thú đồng, mà sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời. Ta sẽ làm cho mày cùng người nữ, dòng dõi mày cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ đạp đầu mày, còn mày sẽ cắn gót chân người." (Sáng thế ký 3:14-15)
Sự kiện được báo trước này sẽ xẩy ra sau đó khoảng bốn ngàn năm, khi một nữ đồng trinh sẽ có mang, và sinh một con trai, con trai đó sẽ cứu loài người khỏi tội lỗi.
Con trai đó sẽ được đặt tên là Jê-sus, nghĩa là Đức Chúa Trời cứu giúp.
Nhưng đó là về sau này, còn ngày hôm đó phía trước A-đam và Ê-va là cả tương lai mờ mịt. Họ sẽ bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen, và loài người sinh ra từ họ còn trải qua hàng ngàn năm lịch sử lầm lạc, đầy tội lỗi và đau đớn vì sự cứng đầu chống nghịch lại Đức Chúa Trời. Cho đến chừng con người nhận thức ra được tình trạng tội lỗi bi thảm gớm ghê của mình, và quyết định ăn năn.
Và họ sẽ nhận thấy Đức Chúa Trời đã chuẩn bị trước cho mình một con đường cứu rỗi.

 

Quốc Hùng

Moscow 1999.

 


Từ tác giả:

Bài viết này là một phần trong chuỗi các bài viết dành cho những anh chị em mới đến với Chúa. Sau bao nhiêu năm từ khi sanh ra sống không có Đức Chúa Trời, bây giờ đi những bước đầu tiên theo Chúa chắc anh chị em còn có nhiều bỡ ngỡ. Những bài viết trong chuỗi này mong muốn khơi lên trong lòng anh chị em một khát khao tìm hiểu về gia tài phước hạnh mà mình được quyền thừa kế trong Chúa. Và khi đó anh chị em sẽ nhận được đầy trọn hơn mọi phước hạnh mà Chúa đã sắm sẵn cho mình.

Chúc anh chị em tiến xa hơn, trưởng thành hơn, và hữu ích hơn trong nhà Chúa.

Ms. Trần Quốc Hùng, Moscow 2009




© 1999-2017 Tinlanh.Ru