CHUYỆN MỘT ĐÊM ĐÔNG
Tôi sẽ kể chuyện xưa một đêm đông
Nơi quán nhỏ thuộc về thành Đa-vít
Giữa canh khuya bầu trời đang tối mịt
Bổng sáng lòa hào quang toả khắp nơi
Thiên thần ca vang mừng Chúa ra đời
Ôi rực rở sáng ngời đêm đông ấy !
Đoàn mục tử giật mình bèn chờ dậy
Ngơ ngác, nhìn quanh nghe thấy tiếng kêu !
Nầy hởi kẻ chăn hãy nhớ bao điều:
Thành Đa-Vít mau dắt dìu đến đó
Nầy là dấu các ngươi cần phải nhớ
Con Thánh Giáng sanh máng cỏ chuồng chiên
Được bọc bằng khăn, dáng vẽ bình yên
Ấy là Chúa, Đấng Thượng Thiên giáng thế"
Bổng chốc có ôi . . .muôn vàn,vô kể . . .
Là Thiên binh đang oai vệ bay mau
Vừa hát với nhau ,nhẹ lướt ngàn sao
Sáng Danh Chúa trên cao là Cha Thánh
Ân trạch, bình an chúng sinh, bá tánh. . .
Vang khúc thần ca, lấp lánh hào quang
Ánh sao lạ soi chiếu sáng huy hoàng
Ôi! kỳ diệu, đêm ngập tràn hạnh phước.
(st)