Hai thành phần của đời sống

Article Index

Bạn thân mến,
Thử hỏi, nếu bỏ đi các câu chuyện về phép lạ, khi Đức Chúa Trời hành động trong đời sống con người, thì Kinh thánh còn được bao nhiêu phần trăm?
Có lẽ giá trị lúc đó chỉ còn là 0% vì nó sẽ không còn là Lời Hằng sống nữa, mà sẽ chỉ còn là một quyển sách dạy đạo đức như bao nhiêu sách đạo khác.

Đời sống của cơ-đốc nhân cũng vậy, nếu một ngày nào đó người ta bảo tôi phải cất bỏ sự trông đợi sự tham gia kỳ diệu của Chúa, cầu nguyện mà đừng mong đợi được trả lời, tin thì tin nhưng chỉ để hy vọng lên thiên đàng, v.vv. thì tôi nghĩ chắc là đời sống người cơ-đốc là cực khổ nhất nếu so với tất cả những người còn lại trong thế gian. Vì mọi điều răn của Chúa nếu bởi sức con người thì không thể nào làm nổi.
Đức tin cơ-đốc là một cuộc phiêu lưu kỳ diệu với Đức Chúa Trời. Vì khi tin Chúa là Chúa đến ở cùng đời sống chúng ta.
Chúa muốn bày tỏ điều đó qua chính danh gọi của Ngài là “Em-ma-nu-ên” nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta!
Ma-thi-ơ 1:23 Nầy, một gái đồng trinh sẽ chịu thai, và sanh một con trai, Rồi người ta sẽ đặt tên con trai đó là Em-ma-nu-ên; nghĩa là: Ðức Chúa Trời ở cùng chúng ta.
Như vậy bây giờ cuộc sống chúng ta có phần chúng ta, và có phần tham gia của Đức Chúa Trời nữa. Bạn phải nhận thức ra được sự bày tỏ mang tính cách mạng này.
Tại sao chúng ta được quyền thành công – Vì Chúa không bao giờ thất bại!
Tại sao chúng ta được quyền chữa lành và khỏe mạnh – Vì Chúa là Đấng chữa lành, là Thầy thuốc!
Tại sao chúng ta được bình an – vì Ngài là Chúa bình an!
Chúng ta được phước – vì Ngài nắm trong tay mọi phước!
Chúng ta dâng phần mười – vì biết rõ ấy là Chúa cùng làm và ban phước cho mình!
Chúng ta cảm ơn Chúa, hát tôn vinh Chúa, chúng ta đi nhóm, chúng ta cầu nguyện, chúng ta hầu việc Chúa – biết bao nhiêu điều đó chúng ta làm được vì có Chúa ở cùng mình, và đấy là vì chúng ta muốn càng gần Chúa hơn!
Ngay cả trong việc hầu việc Chúa, bạn phải thay đổi cách nghĩ - Không phải là ta đi làm một cái gì đó cho Chúa, mà ta đi làm một cái gì đó cùng với Chúa!
Nếu bỏ phần của Chúa, thì chẳng còn gọi là cơ-đốc nhân được nữa. Cơ-đốc nhân là người giống Đấng Jê-sus Cơ-đốc, Đấng được xức dầu – mà xức dầu ở đây là chỉ Đức Thánh Linh, vậy cơ-đốc nhân là người có Đức Thánh Linh ở cùng mình.
Chúng ta mang danh dân của Chúa. Tên chúng ta bây giờ có thêm danh Chúa. Người ta gọi sau lưng chúng ta như thế nào – có gọi là người tin Chúa không. Chúng ta mỗi người có tên mới, mà tôi tin sẽ là tập hợp có cả tên ta lẫn danh Chúa trong đó.
Khải huyền 2:17 Ai có tai, hãy nghe lời Ðức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh: Kẻ nào thắng, ta sẽ ban cho ma-na đương giấu kín; và ta sẽ cho nó hòn sỏi thắng, trên đó có viết một tên mới, ngoài kẻ nhận lấy không ai biết đến.
Tôi nghĩ vậy vì thấy trường hợp Đức Chúa Trời đổi tên Áp-ra-ham và Sa-ra:
Áp-ram(cha cao quí) thành Áp-ra-ham (cha của nhiều dân tộc).
Sarai (bà chủ) thành Sara (công chúa).
Tên của hai người đã được Chúa thêm chữ H mà người ta tin là lấy từ Danh của Chúa: Yahweh (YHVH)
Tôi không còn chỉ đơn thuần là con người tôi cũ nữa. Tôi tin Chúa, bây giờ tôi là người có Chúa. Chúa gọi tôi là con của Ngài, là sản nghiệp của Ngài trên đất này và Ngài sẽ chiến đấu vì tôi, để tôi không phải xấu hổ vì đã đem lòng tin cậy Ngài.
Như sứ đồ Phao-lô đã nói “Tôi sống không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi”. Rõ ràng là đời sống mới chúng ta có hai phần, phần tự nhiên tôi làm, và phần siêu nhiên Chúa làm. Bạn có để ý là các lời Chúa hứa đều có điều kiện đi kèm không? Nghĩa là có phần của bạn phải làm, và có phần của Ngài sẽ làm.
Nếu chỉ trông Chúa làm, đợi phép lạ mà không làm gì cả là há miệng chờ sung. Nhưng chỉ cố làm mọi sự bằng sức mình mà quên bỏ Chúa, lo chạy chỗ này chỗ kia là sự bối rối hư không (mải lo việc vặt).
Luca 10:41-42 “Chúa đáp rằng: Hỡi Ma-thê, ngươi chịu khó và bối rối về nhiều việc; nhưng có một việc cần mà thôi. Ma-ri đã lựa phần tốt, là phần không có ai cất lấy được.”
Nguyên tắc này cũng đúng trong sự hầu việc Chúa trong Hội thánh. Thật ra là trong công việc Chúa (hay bất cứ việc nào đi nữa) đều có sự phân công, đều có phần thuộc linh và phần thuộc thể.
Hội thánh thời kỳ đầu của đã hiểu ngay ra nguyên tắc đó để phân chia công việc:
Công vụ 6:2-4 “Mười hai sứ đồ bèn gọi hết thảy môn đồ nhóm lại, mà nói rằng: Bỏ sự dạy đạo Ðức Chúa Trời mà giúp việc bàn tiệc thật chẳng xứng hợp. Vậy, anh em hãy chọn trong bọn mình bảy người có danh tốt, đầy dẫy Ðức Thánh Linh và trí khôn, rồi chúng ta sẽ giao việc nầy cho. Còn chúng ta sẽ cứ chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo.”


Trông đợi Chúa trong đời sống mình

Bây giờ, nếu bạn sẽ bắt đầu trông đợi Chúa trong đời sống mình thì chúng ta phải biết một điều quan trọng nữa,là câu hỏi: Phép lạ đến từ đâu?
Đến từ bên trong lòng bạn, từ đức tin lòng bạn! Tại sao vẫn còn nhiều người đợi phép lạ từ người này người khác? Vì chưa nhận được sự bày tỏ là Đức Chúa Trời ở cùng với họ, Chúa Jê-sus ở trong họ, và Ngài chính là Đấng làm ra sự khác biệt.
Đức tin là kênh dẫn kết nối lòng chúng ta với lòng Chúa, tay chúng ta với tay Chúa, tâm trí chúng ta với tâm trí của Đấng Christ.
Có người làm công nghĩ rằng thu nhập chỉ phụ thuộc vào người chủ xưởng? Người kinh doanh nghĩ rằng thu nhập chỉ phụ thuộc vào tình hình kinh tế thị trường (chợ) nói chung? Trong việc giấy tờ hộ khẩu, chỉ phụ thuộc vào người làm giấy tờ cho mình? Thế phần của Chúa sẽ làm đâu? Thế thì may mắn và phước hạnh ở đâu? Nếu chúng ta không trông, thì làm sao có được phước hạnh?
Vậy mà nhiều người chúng ta vẫn nghĩ như vậy. Thậm chí người hầu việc Chúa chỉ tham gia khi nào thấy có hứng, thấy đông vui? Tức là chỉ đi theo sau mọi người, mà chẳng bao giờ đi tiên phong. Phần của những người đi theo sau (đi mót lúa) làm sao nhiều được bằng người đi gieo và gặt.
Ngay cả trong mọi hoàn cảnh, dù người chủ thế nào, dù công ty làm giấy tờ tùy thân chúng ta ra sao, chúng ta vẫn có thể cầu nguyện và trông đợi Chúa làm một điều gì đó cho mình. Chính khi đó mới có sự khác biệt. Mới có phép lạ, và người ta sẽ phải nói rằng chúng ta được may mắn.
Đức tin là sự biết chắc vững vàng của điều mình đương trông mong. Là bằng cớ của điều mình chẳng xem thấy. (Hê-bơ-rơ 11:6) - vậy thì ta PHẢI TRÔNG MONG! Rồi khi trông mong bám lấy bằng chứng của Lời hứa Chúa, chúng ta có đức tin lúc nào không biết.
Mặt khác, có nhiều anh chị em quá bối rối lo lắng vì nan đề đời sống mình, mặc dù họ trông mong Chúa giúp, nhưng sốt ruột nghĩ rằng phải làm một việc gì đó để “kích thích” Chúa hành động, những người như vậy thường hỏi “tôi phải làm gì bây giờ”? Có công thức nào để cứ làm theo là được? Họ tìm kinh nghiệm người khác, mong bắt chước theo mà nhận được phép lạ?
Phải có đức tin trước. Việc làm phải đi sau, vì nó phải là sản phẩm của đức tin. Nếu bắt chước hãy bắt chước đức tin.
Giăng 6:28-29 - “Chúng thưa rằng: Chúng tôi phải làm chi cho được làm công việc Ðức Chúa Trời? Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi tin Ðấng mà Ðức Chúa Trời đã sai đến, ấy đó là công việc Ngài.”
Chúng ta đang nói về hai thành phần, phần con người và phần Chúa Trời, trong chính đời sống chúng ta. Để mời Chúa Trời cùng tham gia trong công việc đời sống mình, thì khi tôi làm phần việc của mình, là phải làm với đức tin!

Tức là chúng ta áp dụng Lời Chúa vào trong đời sống mình. Để làm theo Lời Chúa, phải có đức tin, phải có sự hiểu biết thuộc linh, là điều nhờ sự bày tỏ mà có. Phải nhờ Chúa bày tỏ ra, ta mới hiểu.

Thí dụ: có bao giờ đứa con nhỏ tuổi của bạn hỏi về ý nghĩa của một từ trừu tượng mà bạn thấy rất khó giải thích? Phải mất hàng giờ, thậm chí nhiều ngày, mà chưa chắc nó đã hiểu được. Bởi vì trí khôn con người hạn chế. Nhưng sự chuyển giao “công nghệ” từ Thánh Linh đến tâm linh là nhanh và tuyệt vời nhất. Một lời Chúa nói đáng giá ngàn vàng! Vì lời đó không truyền đạt thông tin đến cái đầu chúng ta, mà truyền đạt nhận thức thuộc linh từ chính Thánh Linh đến thẳng vào lòng chúng ta. Đấy là sự bày tỏ.
Khi hầu việc Chúa trong việc chăm sóc linh hồn, tôi được Chúa cho thấy rõ ai còn thiếu sự bày tỏ nào, và những bài chia sẻ bài giảng nào trong Hội thánh cũng nhằm mục đích để giúp anh chị em có được sự bày tỏ tương ứng trong Lời Chúa.
Vậy, sự Chúa tham gia đời sống chúng ta, phép lạ Chúa, đến bởi đức tin, mà đức tin thì đến từ sự lắng nghe Lời Chúa.


Đức tin đến từ sự nghe Lời Chúa

Tôi muốn kể câu chuyện về buổi truyền giảng của nhà truyền giảng McNulty 17/4 vừa qua. Đầu buổi nhóm, một người chị em (chị Tuyết) tìm cách chuyển chỗ đến gần tôi và nhờ mục sư cầu nguyện ngay cho em với, em đau tay không chịu nổi. Tôi nhẹ nhàng khuyên chị đợi một chút, cứ lắng nghe Lời Chúa rồi sẽ nhận được sự chữa lành. Cuối buổi, khi nhà truyền giảng cầu nguyện chung ngắn gọn rồi yêu cầu ai đã được Chúa động chạm chữa lành thì làm chứng, chị ngạc nhiên nhìn tôi và nói: “Ô, đã hết đau rồi, tay em lại giơ lên được rồi”.
Vì Chúa đã sai Lời Ngài đến chữa lành cho chị.
Thi thiên 107:20 “Ngài ra lịnh chữa họ lành, Rút họ khỏi cái huyệt.”
Trong bản dịch Kinh thánh tiếng Việt thì dịch ra là “ra lệnh chữa họ lành”, nhưng sát nghĩa hơn phải hiểu là “Chúa sai Lời Ngài đến chữa họ lành”.

Bạn phải ghi nhớ - đức tin đến khi ta lắng nghe Lời Chúa.

Rô-ma 10:17 “Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Ðấng Christ được rao giảng.”
Tôi có vài lời dành riêng cho những anh chị em muốn chăm sóc giúp đỡ cho người khác có được đức tin. Nhiều khi chúng ta muốn người ta thay đổi mà chưa chịu giảng cho người ta tin, chẳng khác gì muốn hái quả trước khi gieo vậy. Điều cần làm trước tiên là hướng mọi người lên Chúa. Lời giảng và lời chia sẻ, động viên của chúng ta cũng phải là hướng mọi người lên Chúa, và rồi chia sẻ Lời Chúa cho chọ, gieo vào lòng họ hạt giống đức tin. Đấy là ta làm phần việc của mình. Còn phần của Chúa - Ngài sẽ khiến hạt giống Lời Chúa đó sanh ra đức tin trong lòng người nghe, rồi họ sẽ có những biến đổi siêu nhiên trong đời sống.
Bạn muốn giúp người khác được hiệu quả hơn nữa? Hãy gieo Lời Chúa. Người gieo giống ấy là gieo Lời!
Mác đoạn 4:13-14 “Ðoạn, Ngài phán rằng: Các ngươi không hiểu thí dụ ấy sao? Vậy thì thế nào hiểu mọi thí dụ được? Người gieo giống ấy là gieo đạo.”
Ở câu Kinh thánh này, nếu dịch theo cách nói hiện đại thì nguyên văn sẽ là “Người gieo giống ấy là gieo Lời!
Vì Lời Chúa là hạt giống! Mỗi câu Kinh thánh mang sức sống trong mình. Sức sống của Đức Chúa Trời. Tiềm năng của Đức Chúa Trời. Mỗi hạt giống mang trong mình một phép lạ sự sống mới. Mỗi lời Kinh thánh chúng ta nhận được mang tiềm năng của Chúa, sức khỏe, mang phước lành, mang bình an, nhiều nhiều thứ mà ta cần trong cuộc sống này.
Cách đây không lâu, các nhà khảo cổ học có đào được một ngôi mộ cổ ở Trung quốc, và họ tìm thấy trong mộ đó có chôn kèm những bình đựng hạt giống. Sau hàng nghìn năm nằm trong bình dưới đất, những hạt giống đó đã khô cứng như đá. Nhưng khi các nhà khoa học tò mò lấy những hạt giống đó và gieo thử xuống đất, tưới nước cho chúng cẩn thận, thì họ ngạc nhiên làm sao khi thấy từ những hạt giống cứng như đá đó đã có những mầm cây mọc lên!
Anh chị em thấy đấy, Lời Chúa được ghi trong Kinh thánh vẫn giữ nguyên quyền phép của Đức Chúa Trời để hành động và biến đổi đời sống chúng ta, nếu chúng ta gieo hạt giống đó vào lòng mình.
Đoạn Kinh thánh trên không chỉ nói về những người nghe Tin lành để được cứu, mà còn có ý nghĩa tổng quát hơn. Kết quả - không phải chỉ là để mang nhiều người về với Chúa, nhưng mà để Lời Chúa họ nhận sẽ sinh ra mùa màng, bông trái cho đời sống.
Và nếu anh chị em đang khuyên bảo động viên người khác bám vào Chúa – bạn có chia sẻ Lời Chúa cho họ không? Nếu không có Lời Chúa thì các bạn nghĩ họ lấy đâu ra đức tin?
Chúng ta hay động viên mọi người “Cứ tin Chúa đi?” Nhưng tin cái gì? Bạn có đưa lời hứa Chúa để họ bám vào không? Không thể tự mình hứa thay Chúa, nhưng có thể đọc lời Ngài hứa cho họ, và họ sẽ tin.
Tại sao chúng ta cần phải tin, cần phải có Chúa làm cùng mình? Vì tôi mong đạt được những điều lớn hơn nữa. Và tôi cũng mong bạn được những điều lớn hơn nữa. Thậm chí lớn hơn nhiều so với khả năng của tôi và bạn hiện có nữa. Ước mơ nào lớn hơn mọi khả năng của ta, thì mới là khải tượng của Đức Chúa Trời cho ta.
Có một lần các tướng của Na-pô-lê-on tranh luận với nhau về giá trị của các con số, người này nói thích số 1, người kia nói thích số 9, v.vv... Na-pô-lê-on đã xen vào đưa ý kiến của mình, ông nói đối với ông quan trọng hơn cả là là vị trí thứ bậc của chữ số trong con số. Con số 1 nhưng đứng ở hàng chục vẫn hơn con số 9 đứng ở hàng đơn vị. Trong khi các tướng suy nghĩ trong giới hạn từ 1 đến 9 thì Na-pô-le-on đã nghĩ không giới hạn.
Tôi mong cho bạn cũng có cách nghĩ như vậy, khi luận đến cuộc sống mới của bạn bây giờ có Chúa. Trước kia ta thậm chí có thể là số 0, nhưng bây giờ ta với Chúa là số có hai chữ số, nếu ta biết tôn Chúa ở vị trí đằng đầu, ta với Chúa vẫn lớn hơn nhiều con số đơn của những người tài giỏi khác.
Vì kẻ nào tin thì có Chúa hành động cùng mình!
Mác 16:20 “Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.”
Nếu bạn tin cậy Chúa, và làm phần việc của mình, thì Chúa sẽ cùng tham gia vào đời sống bạn!

 

Ghi theo bài giảng 18/4/2010 tại Hội thánh Tin lành Mát-xcơ-va

Mục sư Quốc Hùng - Hội thánh Tin lành Mátxcơva



© 1999-2017 Tinlanh.Ru