Chưa phải lúc để chết.

Article Index

"Cậu bạn buôn xuất hiện tại nhà tôi vào khoảng 2 hay 3 giờ sáng hôm đó," Ben nhớ lại. "Vào thời điểm anh ta bước qua ngưỡng cửa, tôi biết rằng đó không bao giờ còn là người anh em của tôi nữa. Anh ta mang đến một lô ma tuý. Tôi nói với anh ta là tôi đã được cứu và không cần đến chũng nữa. Tôi nhấc cả cái bàn cà-phê với tất cả thuốc phiện của chúng tôi trên đó và ném cả đống ra ngoài."

Và từ đó trở đi, Ben quay lưng lại với tất cả những gì mà anh từng biết. "Tôi đã mất hết chúng khi tôi đã gặp Jê-sus," anh nói vậy. "Tôi mất hết bạn, tôi mất hết của cải, tôi mất hết nguồn tài chính."

Ben cũng mất luôn một số điều khác nữa - quãng đời đau đớn và cô đơn. Thay vào đó, anh bắt gặp Một Người mà tình yêu thương Của Ngài đối với anh còn vượt quá mọi ước mơ ngông cuồng nhất. Và còn kinh ngạc hơn nữa,là anh khám phá ra rằng tình yêu thương đó vẫn có đó từ trước đến giờ.

BenPriest-KennethCopeland"Tôi nhớ một lần tôi xuống thăm ông bà của mình," Ben nhớ lại. "Bà tôi mở tủ búp-phê của mình ra và lấy ra một túi nhỏ. Trong đó có những mẩu giấy và mảnh vải vụn. Bà trải chúng lên bàn, và tôi nhận ra đó là cổ và tay cái áo phông tôi mặc đêm bị cháy."

"Cháu yêu," bà nói, "Đức Chúa Trời Toàn năng đã can thiệp vào đời sống cháu để cứu sống cháu. Ngài có công việc để dành cho cháu làm." Sau đó bà lấy ra một cái lịch bị rách. Ông bà nội của anh đã đánh dấu trên đó những ngày và đêm mà Đức Chúa Trời đã đánh thức họ dậy để cầu nguyện cho Ben. Những ngày tháng đó đã kể lại câu chuyện riêng của mình. Anh đã được giải cứu khỏi cơn hoả hoạn như thế nào. Bởi phép lạ nào mà anh đã đẩy được cái xe ô-tô Lincoln Continental ra khỏi bụng mình và bỏ đi. Mỗi một sự giải cứu kỳ lạ đều có lời cầu nguyện đi trước.

Ben cố gắng đạt đến tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Là tình yêu thương mà đã theo anh hết năm này năm khác. Là tình yêu thương mà không bao giờ bỏ cuộc.

"Điều này có vẻ như không bình thường đối với tôi," Ben thú nhận. "Tình yêu thương thật sự chưa bao giờ là nguyên tắc sống của tôi cho đến thời điểm đó, nhưng tôi muốn thay đổi. Khoảng hai tuần sau khi tôi được cứu, Ken-nét Cóp-pơ-lan đến Hội thánh Lakewood để dạy một buổi hội thảo. Đề tài của ông nói là sự bước đi trong tình yêu thương. Sự dạy dỗ đó đã trở thành nền tảng đời sống tôi."

Ben rất vui sướng vì tình yêu của Chúa, anh kể với mọi người anh gặp. Anh có một quyển sổ ghi lại tên của mỗi con người đã tiếp nhận Jê-sus làm Chúa. Đến cuối tháng thứ tư, cuốn sổ của anh đã có 1000 cái tên.

Dù với thành công truyền giảng tin lành như vậy, mà Ben vẫn chưa cảm thấy mình đúng chỗ. Anh đã tốt nghiệp trường Kinh Thánh và được cấp bằng, nhưng dường như là anh vẫn chưa tìm được chỗ của mình trong thân thể Đấng Christ.

Chính xác là Đức Chúa Trời muốn anh làm điều gì?

BP 1Khoảng một năm sau khi anh được cứu, Ben đã tìm được câu trả lời cho câu hỏi này.

"Một người phụ nữ bảo tôi rằng Đức Chúa Trời nói với bà trong một giấc mơ để bà tặng tôi một chiếc xe máy," anh kể lại.

Đó là chiếc xe Hạc-lây Đa-vi-sơn (Harley-Davison) cổ điển - đời 1950 Panhead màu da cam với những sọc đen. "Tôi đổ một can dầu máy vào chiếc xe đó và xức dầu nó cho Chúa. Tôi dâng nó như một chiến xa trong quân đội của Ngài. Trong sự tìm kiếm sự an toàn của một gia đình, tôi bây giờ là một phần trong một gia đình thực thụ với những anh chị em. Kinh Thánh gọi đó là Chi Phái Giu-đa."

Thế là đã hơn 16 năm từ khi Ben khởi đầu công vụ mình với Chi Phái Giu-đa. Mười sáu năm truyền giảng tin lành trong những cuộc đua xe máy và khắp các trại. Trong những năm đó, có những người muốn nghe tin lành Ben giảng, có những người khác lại không muốn.

Vừa cười, Ben vừa nhớ lại một người có tính cách thô lỗ, ông ta đòi anh phải để Jê-sus lại trong Hội thánh (ý nói không được đem Ngài đi giảng khắp nơi - ND), sau đó để thêm sức nặng cho đòi hỏi của mình, ông ta chĩa nòng súng vào mặt Ben. Thậm chí ông ta còn thử bóp cò, nhưng không làm nổi.

Ben thú nhận là anh cũng hơi bàng hoàng. Dù sao đi nữa, ra khỏi thân thể này là ta được về với sự hiện diện của Chúa, và ý nghĩ về chuyện được lên các tầng trời đã khiến trái tim anh cảm động.

Cuối cùng, sự vui sướng của khuôn mặt Ben đã khiến kẻ tội nhân cầm súng đó quỳ xuống ăn năn và ông ta đã được tái sanh.

Có vẻ như là các tầng trời còn phải đợi Ben Priest thêm một thời gian nữa. Anh chưa phải là đến lúc chết vào những ngày đó. Anh cùng với Jê-sus còn rất nhiều việc để sống và làm.

Do Melanie Hamry ghi lại. Hội truyền giáo Keneth Copeland, 1998.

ND - Q.H. Tinlanh.Ru



© 1999-2017 Tinlanh.Ru